Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2016

THÁNG 7 QUA RỒI, BƯỚC ĐI THÔI!

Hơn 4 năm, em cố chấp bước trên con đường này 1 mình với 1 niềm tin mong manh và 1 vụ cá cược dù bản thân e biết trước mình sẽ thua, nhưng vẫn cứ cố chấp gia hạn hết lần này đến lần khác.
4 năm em không mở lòng với bất cứ ai vì bản thân em hiểu rõ, em vẫn luôn dõi theo 1 hướng. Dù đôi lúc em cũng có say nắng người này người kia. Đặc biệt là anh người iu cũ đang vi vu xứ Hàn và 1 anh pạn đồng hương mà anh cũng biết là ai đấy ^_^
Anh biết không đã không dưới 10 lần em gặp ngã ba đường, nhưng em vẫn cứ chọn con đường chông gai vì em tin rằng chỉ cần mình cố gắng đến cùng thì sẽ đi đến đích.
Nhưng hình như hôm nay đôi chân em đã biết mỏi, nó bảo em dừng lại vì đi mãi mà chẳng đến đích. Lòng em cũng bắt đầu dao động vì những lúc em yếu đuối, những lúc em bị người ta "ăn hiếp" thì không 1 ai đứng sau em nói "không sao đâu, có anh đây mà" hay "em cứ ở trong lồng kính là để anh khỏi lo em ốm".
4 năm nhìn lại, em cũng không ngờ là em có thể yêu 1 người nhiều như thế, dù người ấy chỉ yêu em trong 4 tháng hay thậm chí là đã chẳng yêu em.
Anh ah, có lẽ đây là note cuối cùng em viết cho anh, cho những kỷ niệm cho 1 tình cảm mà bản thân em luôn cho nó là rất quan trọng vì nó là 1 phần ký ức và 1 phần cuộc sống của bản thân trong 4,5 năm nay.
Đã đến lúc em nên chấp nhận sự thật rằng anh đã bước đi là sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, dù bản thân biết có lẽ em sẽ không bao giờ quên anh. Không bao giờ quên khoảng thời gian em đã yêu và dũng cảm làm tất cả để níu kéo tình yêu của bản thân mình.
Đã đến lúc cuộc sống em nên sang trang mới, và dũng cảm bước  đi trên con đường khác mà trên đó cái đích cuối cùng không phải là anh.
Tạm biệt MK!
P.s:  hoàn thành note đã viết dở dang 3 tháng trước


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

THÁNG 7 QUA RỒI, BƯỚC ĐI THÔI!

Hơn 4 năm, em cố chấp bước trên con đường này 1 mình với 1 niềm tin mong manh và 1 vụ cá cược dù bản thân e biết trước mình sẽ thua, nhưng ...