Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Ừ THÌ THÁNG 7 NĂM ẤY

Hôm nay,...

Tâm trạng lại chùn xuống
Ừ thì cứ viết note xả ra  
Nhưng hôm nay biết viết gì đây? 
Chả có chữ gì trong đầu
Mọi thứ lộn xộn khó tả
Thôi thì cứ đổ cho tháng 7 vậy ^_^

Tháng này 2 năm trước, vào....
Ngày sinh nhật của ai đó, cũng là ngày....:(
Lòng cứ day dứt mãi 
Chỉ có thể biện minh, nhưng...
Tất cả chỉ là chạy trốn
Chỉ là muốn trả thù,
Chỉ là muốn hành hạ bản thân
Nhưng hại người cũng là hại chính mình
Yêu rồi hận, hận rồi lại yêu
Vòng xoáy cứ quấn quanh mình
Biết đến khi nào mới chịu dứt ra đây?

Mình biết:
Cái gì đã không nắm được thì đành buông bỏ
Bản thân vẫn lưu luyến, nhưng....
Một phần khác lại muốn quên đi
Mâu thuẫn đan xem mâu thuẫn
Tự nhủ là do tháng 7 thôi.
Tháng 7 qua rồi thì sẽ ổn thôi ^^
p.s: đôi lời về tháng 7 năm ấy

Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

THE LAST TIME, I THINKED ABOUT MY MEMORIES!

Tháng 7 mém tí lập lại sai lầm của 2 năm trước. Suy nghĩ, chậm chạp cũng hơn 1 tuần. Bây giờ phải bắt tay vào công việc, đi tiếp con đường này. Mặc cho lắm chông gai hay phải đi 1mh.
Nhưng quyết không chùn bước với nó, dù cái đích đó đã không còn giống như ban đầu khi đi con đường này.

Có lẽ những chông gai thử thách, tổn thương, mất mát và thậm chí là mém tí đã... là những bước đệm, những bài học quý giá cho bản thân trên con đường trưởng thành này. Để rồi hôm nay thận trọng hơn với từng bước đi thay cho cái tính tùy tiện của 1 cô bé bốc đồng 3,4 năm trước.
 Sẽ chẳng hi sinh hay cho phép bất cứ ai làm tổn thương bản thân 1 lần nữa. Nếu có ngoại trừ thì người đó chắc chắn là người rất rất quan trọng với mình. Sẽ chẳng dính dáng với cái mối dây nhợ chằng chịt đó nữa, mặc kệ họ muốn làm gì thì làm, mình không quan tâm nữa nên đừng ai phiền tới cuộc sống của tôi nữa. Dửng dưng sống như bây giờ rất tốt, vô lo vô nghĩ, giặc tới đâu chém tới đó, đừng có mà ở đó đặt điều cho tôi nữa, các người không thấy mệt sao. Tôi mệt lắm rồi, chuyện xưa tôi không nhắc lại nữa nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Tôi sống tốt quá mấy người ganh tị hay sao mà suốt ngày đặt điều nói xấu tôi, cái gì mà làm phiền, cái gì mà lắm chuyện, cái gì mà sợ làm mất hình tượng của ai đó với tôi. Đừng lấy tôi ra làm diễn viên bất đắc dĩ cho vở kịch của các người nữa. OK?



Anh ah, sống cho tốt vào, mặc kệ hết và đi tốt con đường anh đã chọn đi. Thật vẫn muốn làm bạn với anh nhưng sao khó quá.  Nên buông tay là tốt nhất cho bản thân em ^^. Từ nay về sau em sẽ ko bao giờ chạm vào cuộc sống của anh nữa. Và cuối cùng ta chỉ là người dưng vô tình chạm mắt nhau trên 1 con đường, sau đó mỗi chúng ta vẫn phải tiếp tục con đường của riêng của mình và có lẽ không bao giờ chạm nhau trong tương lai nữa.
Lần cuối cùng, em nghĩ về anh, về quá khứ ấy. Thật sự em rất ghét câu nói này (vì nó giả tạo) nhưng em vẫn nói "Cám ơn anh" vì đã cho em những bài học quý giá và khoảng thời gian ngọt ngào đó. Đồng thời, "Xin lỗi" vì tính cố chấp, chậm tiêu của mình mà đã tạo cho anh khá nhiều rắc rối.
Tạm biệt MK!

THÁNG 7 QUA RỒI, BƯỚC ĐI THÔI!

Hơn 4 năm, em cố chấp bước trên con đường này 1 mình với 1 niềm tin mong manh và 1 vụ cá cược dù bản thân e biết trước mình sẽ thua, nhưng ...